Sunday, October 17, 2010

THUYỀN NHÂN VIỆT NAM


Đàn cá mập đã no nê năm trước
Có bao giờ thương xác héo thuyền nhân?
Có gian manh lo đút lót thánh thần
Để chạy tội chút mồi… màng tàn nhẫn?

Người tận mạng có kêu ca nổi giận?
Bể trầm luân đã siêu thoát hồn chưa?
Có gặp lại người thân, phút tiễn đưa?
Hay vẫn cứ biển Đông chờ… trở lại?

Người không thể là ma, đau thất bại
Là thần thiêng phù trợ kẻ nãn lòng
Hồn còn trông cố quốc, xin góp công
Giệt cho sạch loài bất nhân bán nước.


MUỐN ĐƯỢC THƯƠNG


Thương em, anh phải hào hùng
Thương Quê trước nhất, Chuyện Chung lăn vào
Tấm lòng phải thật thanh cao
Để em được học: đồng bào hoài thương!


BINH CHƯA TÀN!


Bàn chính sự, người “tàn binh” lời thép,
Đẹp làm sao những hiển hách lập công,
Máu hào hùng cùng thương tích, ung dung,
Tâm mãn nguyện đã một thời lừng lẫy.


ĐIỀU TÂM ƯỚC


Đi tìm chính khí Việt Nam
Tạo thêm sức mạnh nội tâm đang cần
Giữ em luôn vững tinh thần
Giữ em không được vong ân Nước Nhà


GƯƠNG NGƯỜI LÍNH GIÀ


Chưa đến nỗi bị con… tước bằng lái
Ngày vẫn còn qua lại phố thân quen
Đón con, rước cháu; tư cách luyện rèn…
Đêm ôn lại một thời chinh chiến cũ.

Bạn dăm đứa còn thì thầm tâm sự:
Lính Chưa Hư ôn sinh tử một thời,
Chưa đầu hàng, Người Lính Bị Bỏ Rơi
Vẫn chiến đấu trong địa bàn hải ngoại!

Ngày trở lại dẫu tìm hoài chưa thấy,
Mộng Nam Ai vẫn tận tụy hết lòng
Giang san chung là di sản cuối cùng
Quyết bảo vệ!  Người Lính Già chí nghĩa!

Thơ rộn rã lời ngợi khen: chí cả!
Không lơ là! Chẳng ếch, nhái, nhóc nhen
Anh thản nhiên: ơn tiên tổ đáp đền,
Lính còn sống, còn tuổi tên kiêu hãnh!


Kính tặng những Người Lính Yêu Quê Hương