Thursday, December 2, 2010

NGÀY CHẾT


Theo sức hút mặt đất
Xác về cùng bụi tro
Hồn bay cao chất ngất
Rồi cũng được…tự do!


Sunday, October 17, 2010

XA LĂNG LẮC


Hai ta không chung việc
Nên đi không chung đường
Dẫu tứ thời bát tiết
Vẫn mỗi người một phương.

Ông trái bước, bất lương
Tuần nào cũng lắm… tiệc
Tôi vất vả, đơn phương
Nhưng trăm công, ngàn việc.

Ông lao vào chỗ chết!
Vị kỷ cho bản thân
Tôi còn sống, còn biết
Quê hương xa nhưng gần.


LỜI BẤT BÌNH


Ta muốn thét gào vang cho Sông Núi,
Bằng yêu thương chia khổ cùng đồng bào,
Bằng trái tim san sẻ triệu nỗi đau,
Mơ ngôn xuất, nói bao điều tâm ước.

Gom phẫn nộ gọi lòng dân: GIỮ NƯỚC!
Chờ ai đây khi bờ cõi chẳng yên?
Hãy vùng lên lật đổ bọn tà quyền!
Đưa tổ quốc vươn vai cùng thế giới!

Ta muốn cứu bao thường dân vô tội
Lòng thương ơi bao nghiệt ngã đoạn trường,
Cuối đường cùng ôm tuyệt vọng, đau thương
Quê hương hỡi! Lòng kiên cường đâu nhỉ?

Ta cứ thét, có ai thèm để ý?
Một đường… đi đã lắm kẻ quay… về
Lời xun xoe toàn những chính khách hề
Tô quyền thế để chào mời danh vọng!


BẤT ĐỒNG


Đồng tâm, đồng Ngục, đồng Thuyền
Người tù khốn khổ triền miên giữ cờ
Không hề im lặng, giả lơ,
Chưa hề nín thở, nằm chờ sung rơi.

Cớ sao, lon lá quá trời
Máy bay chạy trốn mà hời hợt ghê?
Lại còn ra mặt làm hề
Xưng hô tướng tá, rượu chè…Nhục thêm!
Đồng liêu, đồng lõa, đồng…tiền
Đồng mưu, đồng bịnh: tuổi tên xưng hoài

Đốt đi áo mão cân đai!
Bớt màu gai mắt, trái tai đồng bào.


XÓT XA


Tây phương cho vật ăn
Bằng dĩa, tô thật đẹp
Dân tôi sống nhọc nhằn
Miếng ăn phải bươi rác

Vật ở đây đài các
Người ở đấy nhỏ nhoi,
Trong bưng bít tội ác.
Người đã khổ nhiều đời!

Thương dân, bao nhiêu lời
Viết hoài vẫn chưa đủ
Viết cho… ra tiếng cười
Mai, tuổi trẻ đẹp tươi.