Tây phương cho vật ăn
Bằng dĩa, tô thật đẹp
Dân tôi sống nhọc nhằn
Miếng ăn phải bươi rác
Vật ở đây đài các
Người ở đấy nhỏ nhoi,
Trong bưng bít tội ác.
Người đã khổ nhiều đời!
Thương dân, bao nhiêu lời
Viết hoài vẫn chưa đủ
Viết cho… ra tiếng cười
Mai, tuổi trẻ đẹp tươi.
No comments:
Post a Comment