Sunday, July 4, 2010

CẢM ĐỀ CỐ GẮNG LÊN!


Sắc Không.
Bạn bảo tôi phải cố gắng lên.
Vâng, tôi xin nghe lời bạn!
Từ năm 1858 tới năm 1945, 88 năm, ông cha chúng ta đã cố gắng đánh đuổi giặc Pháp. Từ năm 1945 tới năm 1955, 9 năm, lại tiếp tục đánh đánh và đuổi giặc Pháp.
Bạn có tính được số người chết, bị thương, bị tù đầy, bị hạ nhục, bị đói rách.  Trong 107 năm đó, 26 ngàn, 5 trăm lẻ 5 ngày đêm, tên gọi khác của sự cố gắng là máu xương, nước mắt và mồ hôi cùng nỗi tuyệt vọng đã lên tiếng!
Ông Phan Thanh Giản uống thuốc độc, ông Hoàng Diệu thắt cổ, ông Nguyễn Tri Phương tháo băng vết thương, ông Nguyễn Thái Học lên máy chem.  Ôi những bậc tuẫn quốc, vì nước quên mình!
Chỉ vì nhiều vua nhà Nguyễn thích nhá chữ, nhai văn, không chịu như Minh Trị thiên hoàng, bên Nhật, mở cửa canh tân.

Bạn bảo tôi phải cố gắng lên.
Vâng, tôi xin nghe lời bạn!
Tháng 9 năm 1945, ngày mồng 2, nếu đất nước ta được xây dựng trên nền nhân nghĩa “Dân tộc Độc lập, Dân quyền Tự do, Dân sinh Hạnh Phúc” thì ngày nay, 2010, 66 năm, 24 ngàn, 4 trăm lẻ 9 ngày đêm ta no ấm. Chỉ vì “ba dòng thác cách mạng”, Tự do Dân Chủ, Giải Phóng Dân tộc và Xã hội Chủ nghĩa” mà…

Bạn bảo tôi phải cố gắng lên.
Vâng, tôi xin nghe lời bạn!
Lỡ bị thực dân, cộng sản quốc tế ép chia đôi đất nước, mỗi miền tự lo làm giàu, nâng cao trình độ dân trí, thì đâu có thảm cảnh…
Từ năm 1960 tới năm 1975,15 năm, 5 ngàn, 4 trăm, 75 ngày đêm, đổ lên đầu dân tộc Việt cuộc Thử nghiệm Vũ khí khổng lồ, đủ loại tối tân, giết người, chớp nhoáng, hàng loạt…
Bạn ước tính bao triệu người chết, tàn tật, điên loạn..?
Đồng chí và đồng minh đã hại đồng bào như thế nào?

Bạn bảo tôi phải cố gắng lên.
Vâng, tôi xin nghe lời bạn!
Ngày 30 tháng 4 năm 1975, nếu là khởi đầu của “Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết. Thành công, thành công, đại thành công”, với cả trong Nam, ngoài Bắc, anh chị em nhìn lại nhau…
Thì đâu có cảnh, chưa từng có trong lịch sử Việt Nam, dân mình bỏ nước mình ra đi, liều chết. Ôi, khoảng nửa triệu oan hồn còn đâu đây quanh ta. Dưới ách thực dân tàn độc, đế quốc bạo tàn, cũng vẫn “một tấc không đi, một ly” không rời quê mẹ.
Chỉ vì “treo đầu dê, bán thịt chó”, “Chủ nghĩa Bạo lực, Cách mạng, Chuyên chính, Nghiệm trị, Độc tôn, độc đảng độc tài, Độc trị” quả thật độc… ác! Với các chính sách Bức hại Tôn giáo, Cải cách Ruộng đất, giết chủ đất, đốt sách, bỏ tù văn nghệ sĩ, đổi tiền, Ngăn sông Cấm chợ, cải tạo công thương nghiệp, đánh tư sản, diệt nhà buôn... Và bất cứ ai cũng có thể bị Tập trung Cải tạo, đi tù…

Bạn bảo tôi phải cố gắng lên.
Vâng, tôi xin nghe lời bạn!
Từ năm 1980 tới nay, 30 năm qua, “đổi mới” là “tái cựu”, là trở về làm người, như trước đây vốn là con người.. Cũng không!
Thời của quỷ.  Người giàu thì bị cướp của.  Người nghèo thì bị cướp công.  Vì công an trị!
Bạn bảo tôi phải cố gắng lên?
Nhưng tôi vẫn nghe lời bạn vì nước ta đang mất, đang mất!
Sắc Không.
Na Uy / Oslo / Mùa Xuân 2010.


No comments:

Post a Comment