Sunday, July 4, 2010

CHIẾN TRANH LÀ HỦY DIỆT

Phường tà đạo nhe nanh,
Nên mới có chiến tranh,
Mạng người bị hủy diệt,
Theo quyền lực tranh giành.

“E-bomb” ông tung ra,
Đạn âm thanh bà rà,
Vũ khí hạt nhân,… thử
Con người chết… thiệt thà!

Ứng dụng khoa học cao,
Cơ quan nghiên cứu nào,
Cũng tha hồ… khai triển,
Tội nghiệp… quả địa cầu!

Rồi đạn phi hạt nhân,
Sử dụng bao băng tần,
Xung điện từ thật mạnh,
Bên nào cũng…tối tân!

Quân đội hùng mạnh quá,
Trẻ chạy phỏng cháy da,
Già ôm mắt mù lòa,
Hòa bình chưa hiệu quả?

Thực tập và biểu dương,
Súng, cao tầm sát thương,
Giết người cho bõ… ghét!
Thử nghiệm rất tưng bừng.

Ôi tội nghiệp lương dân!
Thính giác suy yếu dần,
Từ sức mạnh kinh khủng,
Gây cộng hưởng châu thân,

Phá hủy dần con tim,
Nội tạng dần dần…”im”,
Vũ khí tha hồ…”nói”,
Trái đất nổi hay… chìm?

Nhân loại thiếu… suy tư;
Nhưng đầu đạn điện từ,
Và ”laser”, hỏa tiễn
Sức hủy diệt rất… dư!

Tội! Bao nhiêu quốc gia,
Yêu đời sống hiền hòa,
Làm sao chịu dung túng,
Phường tà đạo yêu ma?

Nhân loại yêu hòa bình,
Phải chuẩn bị… chiến tranh,
Đề kháng chống tội ác,
Mỗi ngày mỗi khiếp kinh.

Sự thật như thế đấy!
Quả là… bệnh-trầm-kha!

No comments:

Post a Comment