Sunday, July 4, 2010

MẠCH SỐNG

Tân niên khai bút
Sóc con chuyền những cành thông
Rung cho tuyết rụng, giữa đông một mình
Xanh cành, nâu sóc xinh xinh
Cho riêng em ngắm, chụp hình, ươm thơ
Nắng trong, mây nhẹ sợi tơ,
Trời xanh tô điểm, mộng mơ xứ người
Ước gì chung một phương trời
Cho anh cười mỉm, vui thời cả hai
Tham lam, em ước mơ hoài
Sóc hờn, biến mất, ngày dài cô đơn.

Tìm trang báo, mở trí khôn
Thấy dân tù ngục, nước non mất dần,
Lương tâm áy náy vô ngần
Dân mình khổ thế, mình cần chi vui!
Thương dân, lòng chợt bùi ngùi
Tự do? Đời sóc! Kiếp người Việt Nam?

No comments:

Post a Comment