Sunday, July 4, 2010
THƯƠNG DÂN
Trong tay bạo quyền nham nhúa
Dân tôi ăn… “trắng”, mặc… “trơn”
Nuốt toàn… đắng cay, tủi hờn
Nuôi… phường thừa tiền lắm của.
Thơ đêm thở dài thườn thượt
Đích đến dường như xa xăm
Thương dân, thơ khóc âm thầm
Làm sao đền ơn, đáp nghĩa?
No comments:
Post a Comment
Newer Post
Older Post
Home
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment