Em khoe muối ớt, khế vàng
Chanh chua trong nắng cười vang, đãi đằng
Cho anh ngọng nghịu nói năng
Men tình chuếnh choáng dùng dằng cay, chua
Cái miệng khế vào, lời ra
Ớt đỏ như thế ai mà dám… hôn?
Ớt... đỏ mà sợ mất hồn
“Cờ Sao” cũng... đỏ sao còn chưa kinh?
Đỏ... cờ, cả nước điêu linh
Cộng Tàu, Cộng Việt quyền hành xúm chia
Cả dân tộc khổ kia kìa!
Sá gì chút xíu cay chua vườn nhà
Anh à! Anh có tài ba
Đỏ... Cộng, đỏ… ớt có là gì đâu!
Thương em, anh phải đi đầu
Đánh Đông, dẹp Bắc! Mau mau anh hùng!
Góp phần cho đẹp Chuyện Chung
Thời em xin Mẹ nuôi... ong ăn mừng
Đãi anh mật ngọt thơm lừng
Nụ Hôn Chiến Thắng không chừng… bớt cay!
No comments:
Post a Comment