Sunday, September 26, 2010

NGƯỜI BÁN MÁU, TÔI HÓA ĐIÊN


“Nông dân đi bán máu
Lấy tiền mua cơm canh
Sống chờ ngày… bán tiếp”
Thơ Nguyễn Hữu Nhật:

Sự thật của Việt Nam
Bây giờ sung sướng nhỉ?
Khỏi cần phải lũ lam
Bán buôn hoài không… phỉ!

Bán máu xong, nằm, chờ
Chờ xong lại… đi bán
Nhà nước thật ngon ơ
Cứ… mua hoài! Không ngán!

“Hỏi đất, đất không nói
Hỏi Trời, Trời chẳng nghe”*
Thơ họ Cao có khói?
Sao mắt tôi bị nhòe?

Viết gì được lên… Tiên
Con Âu và cháu Lạc?**
Hình như tôi nổi điên
Mỗi lần nghe “đảng, bác”.

Bạn ơi! Làm chi đó?
Có kêu Đất, Trời không?
Một Việt Nam khốn khó
Viết chi thơ hóa… Rồng?

*Cao Bá Quát./
**Âu Cơ và Lạc Long Quân.


No comments:

Post a Comment