Trang thư không biết viết gì
Tỏ lời quý mến? Nói chi cũng thừa
Lòng thành? Nào phải đẩy đưa!
Sợ không đủ chữ cho vừa thương yêu
Hết mai rồi lại tới chiều
Trang thư gói ghém biết bao nhiêu tình?
Giấy chờ viết, sao lặng thinh?
Trăm lời cũng ngại. Chỉ mình mình hay!
Anh rồi mai sẽ quên ngay
Bóng hồng bao đóa, hoa này sá chi
Tâm em gom hết vào thi
Ươm cho đời đẹp. Ai đi, em… về
Bằng tâm thức, nặng Tình Quê
Nghìn lời chỉ một câu thề mà thôi:
Ngàn trang cũng chỉ một lời
Thương yêu dành trọn cho người Việt-Nam.
Tưởng niệm chị Lệ Uyên.
No comments:
Post a Comment