Monday, October 12, 2009

YÊU NHẤT VẪN LÀ…

Đời sống cần niềm vui
Chúng ta cần ngọt bùi
Viên kẹo ăn chung nhé
Hạt dẻ chia lửa vùi.

Trăng lung-linh huyền dịu,
Sao óng-ánh vai người,
Môi thơm ngon mùi hạt,
Mình hưởng chung đời đời.

Em gom ngàn tinh-tú
Cài lên tuổi đôi mươi
Lấp-la, lấp lánh chiếu
Cho duyên thêm nụ cười.

Cả màu trăng em soi
Sáng bừng tuổi bốn mươi
Thực tế và mơ mộng
Xin hãy yêu cuộc đời!

Và yêu thêm hai đứa
Một đời mê nhạc, thơ
Một đời sống với mơ
Nốt bổng trầm vũ-trụ.

Em yêu màu hồng son,
Biển xanh xanh thật nhạt,
Màu mây trời, cỏ non,
Và yêu vàng, trắng cúc,

Nhạt tim tím hoa cà,
Màu nhẹ của làn da,
Xám vân non của đá,
Màu áo nâu Mẹ già.

Nhưng yêu nhất vẫn là
Màu Cờ Vàng tổ-quốc
Nhuộm thắm nắng sơn-hà
Càng tự do càng… đẹp!

No comments:

Post a Comment