Sầu len theo gió thu sang
Buồn theo… sắc lá đỏ, vàng rơi rơi
Nắng vừa đủ để… nhớ ơi!
Một quê hương đã nửa đời dần xa
Nỗi riêng, phiền muộn chuyện nhà,
Niềm Chung, khóc mãi san hà nát tan
Rơi rơi! Lá rụng nhẹ nhàng
Len len hoài cảm, thu vàng sắc da.
Kính tặng thi sĩ Tuệ Nga
No comments:
Post a Comment