Monday, October 12, 2009

THA HƯƠNG

Trang thơ khép kín nỗi mong chờ
Nước mắt trong lòng chảy với thơ
Lồng ngực tim mình nghe vỡ vụn
Thương Quê, nhớ Nước đến bao giờ?

Một ánh trăng treo nghiêng giữa trời
Một mình trong tĩnh lặng! Mình thôi!
Sao giăng lấp-lánh đêm thanh vắng
Thấm nghĩa nhớ Nhà, phận nổi trôi.

No comments:

Post a Comment