Wednesday, February 24, 2010

LÁ RỤNG VỀ CỘI

Cỏ xanh lấm-tấm lá về
Thu vàng rực-rỡ, nắng nhòe câu thơ
Nhớ người ngày trước mộng-mơ
Ðan tay áo trắng ngây-thơ sân trường
Cội về lá đổ một phương
Em đi, đi mãi sao đường vẫn xa?
Một mình không Má, chẳng Ba
Anh em bốn bể, đâu nhà Việt Nam?
Chiều thu thơ khóc âm-thầm:
Gọi người yêu Nước chớ lầm đường đi!

No comments:

Post a Comment