Đỉnh non mà nếu trăng mờ
Đẹp như lụa, mỏng như tơ: thơ Trời,
Đưa tay vớt mảnh trăng rơi,
Mờ thơ Nguyễn Bính, mở lời cụ Châu (*)
Họ Phan khinh mộng công hầu
Niềm vui xem nhẹ! Bạc đầu vì dân!
Vạc kêu đầu núi tủi thân:
Còn bao chí sĩ, văn nhân, hiền tài,
Một lòng nhà Việt chung vai,
Thu tàn sức, góp thái lai sơn-hà?
Đêm buồn vài dòng thi ca
Cũng lưu-vong tựa vạc nào góp âm.
---------------------------------
(*) Phan Bội châu.
No comments:
Post a Comment