Sáng thứ sáu, sáng tháng Tư sầu thảm
Nén hương buồn, thắp tưởng niệm anh linh
Thầm tri ân bao chiến sĩ vì mình
Đã nằm xuống khi quê hương khói lửa
Tối thứ bảy, họp hành chưa được nửa
Em về khuya, nước mắt chẳng chịu khô
Ôm cơn đau, nhớ bác, chị, dì, cô
Nhớ người sống và người ra thiên cổ
Trưa chủ nhật chờ cơm trong nỗi nhớ
Trời mù mây và tuyết trắng đất người
Anh đi chơi, em nhớ bạn trùng khơi
Những thân thiết trở về cùng kỷ niệm
Đêm chủ nhật, lại một mình rối rắm
Cửa chờ ai, ai chờ cửa đêm nay?
Em nhìn em, sao mà lạ lùng thay
Trời khuya khoắt nhớ Nhà ra… nước mắt.
No comments:
Post a Comment