Nếu tuyết rơi mãi không tan,
Chôn ta lạnh cóng, ai than thở cùng?
Thời thế chửa tạo anh hùng
Tuyết rơi mặc tuyết, lửa nung đường trường!
Nửa đời, mình vẫn ly hương
Cứu dân phải quyết một phương hướng về
Anh ơi! Đưa em về quê
Bằng Cờ-Vàng-Rực lời thề đã mang
Xuân này thắp thêm nén nhang,
Xuân sau phải hát Khải Hoàn nhé anh!
Đừng đua đòi những ghét ganh,
Loanh quanh đánh phá tan tành Quốc Gia
Khuyên anh, em khuyên thật thà
Bạo quyền giả dối gian tà, mù đui
(“Mắt sáng” đừng cậy “mù đui”
Cờ Sáng Chính Nghĩa chớ vùi hố sâu)
Ngòi Bút Chiến Đấu: mỗi câu
Phải như điểm huyệt vào đầu Cộng nô!
Xuân này hoa giấy, mai khô
Xuân sau Hoa phải điểm tô rực Vàng
Tuyết rơi mặc tuyết nhé chàng
Văn thơ phải đẹp từng Trang Sử Nhà!!!
No comments:
Post a Comment