Cám ơn người chỉ đọc thơ
Mà bảo rằng thương, mến, quý
Cám ơn người không ơ hờ
Khi nhà Việt Nam bi lụy
Tôi viết như người cần… hét
Nói giùm bao phận đớn đau
Viết hoài mà lời chửa hết
Những điều muốn nói cùng nhau
Quê hương bây giờ xa lắm
Nhưng lòng tôi gửi quê nhà
“Cửa Tù” bây giờ vẫn cấm
Nên người đi chẳng thấy xa!
Cám ơn tấm lòng người thương
Đã vì quê mà ủ hương
Cám ơn những gì người mến
Xin cùng tôi chung đoạn đường.
No comments:
Post a Comment