Hồ thu, nước mới phẳng lặng
Bây giờ nắng hạ mỹ miều
Sao người đi đâu đến vắng?
Mặc tình Việt Cộng nói điêu
Tự nhiên sao mà im ắng?
“Người mình” đâu mà buồn thiu?
Hình như vàng là... im lặng?
Nên ai cũng rất... “biết điều”
Ôi chao sao mà thơ đắng?
Làm thơ kiểu này chắc... tiêu!
Mỗi ngày thơ càng dấm dẳn
Rồi người sẽ chê quái chiêu
Người đâu? Sao mà im ắng!!!
No comments:
Post a Comment