Sunday, March 22, 2009

KHÔNG SỢ MA BẰNG ÐÔI MẮT NHỎ

Nhỏ ơi! Nhớ nhỏ thiết-tha
Thương bao chia-sẻ đã xa nghìn trùng
Không còn có một điểm chung,
Từng vui như thuở đã cùng thương yêu
Bạn bè đếm được bao nhiêu,
Mà ta một bóng, buồn xiêu vách tường?
Bạn thân và bạn rất thương
Nửa đêm gió hú, trùng-dương bạn… về
Ðường đi một chuyến nhiêu khê
Tưởng đâu tạm-biệt, ai dè mất nhau
Hồn oan nhỏ hẳn còn đau,
Nên chưa siêu-thoát? Lệ trào mắt ta!
Một mình, khuya chẳng sợ ma
Sợ đôi mắt nhỏ, cũng nhòa… nhớ nhung.

No comments:

Post a Comment