Thursday, March 12, 2009

VÔ NHÂN

Viết, ngòi bút uốn cong

Thua loài vật có lòng

Người giàu vô nhân nghĩa

Ôm tiền mà thong-dong


Bên này vui được không?

Vì lợi nhuận, a tòng

Khi bao người một phía

Khóc từ tận đáy lòng


Tôi ngậm-ngùi chợt đau

Đọc bài viết “đỏ” au

Ngợi khen người cộng-sản

Của người-trở-cờ-mau


Nếu nơi ấy an-bình

Sao ai lại lặng thinh?

Trước bao là ngục thất

Phải: người “tử”, ai “sinh”?


Sống miền đất tự-do

Trở cờ không… đợi gió

Ca-tụng thiên-đường đỏ

Mấy “ơn hồng” đủ cho?



No comments:

Post a Comment