Thursday, March 12, 2009

ÐÓN GIÓ TRỞ CỜ

Ai đừng nhắc chuyện đời xưa
Cũng đừng than-thở nắng trưa, mưa chiều
Ðất mình còn được bao nhiêu
Ðảng đem dâng hiến để chiều bụng ai
Văn-hóa đã thành… ngoại lai
Biển vơi hải lý, đất vơi chiều dài
Chữ “trong” đã thành chữ “ngoài”*
Ra vô mặc sức quý “ngài” tham-lam

Cõng bao “rắn” cắn Việt Nam
Bàn tay giặc đỏ đã làm được chi?
Có chân không đứng lại… quỳ,
Có lưng khúm-núm, nên đi phải... khòm
Vinh thân trong những “Hộp... Ôm”
Phì gia cả… họ, mua hòm được chưa?

Ai đừng nhắc chuyện say-sưa
Rượu, hoa, khiêu-vũ... rất thừa ở đây.
Bên kia đảng thối bầy nhầy
Ðóng thùng xuất khẩu, mùi bay nặc-nồng

Hết “bà” quảng-cáo đến “ông”
Câu thơ “hòa giải” nửa dòng đã... tanh
Lợm người những kẻ háo danh
Tự-do đem bán để giành-giật chi?

*Việt Cộng cho Trung Cộng được quyền ra vào Việt Nam một cách tự-do, nhưng ngược lại thì không.


No comments:

Post a Comment