Friday, March 13, 2009

MÁU CHẢY RUỘT MỀM

Ai về chọn “chốn thật cao”,
Ném tiền xuống phố cho… đau đớn người,
Mua thú vui, bán trò cười?
Tội dân tôi quá! Lũ người vô tri!
Lòng nào thấy khó khinh khi?
Lòng nào bạc bẽo ra uy... đồng tiền?

Cây bút cầm lên không muốn viết
Cắn hoài muốn nát cả đầu xinh,
Nát đầu cây bút hay đầu... óc?
Mà nghĩa không ra, chữ một mình

Ôi ai viết chữ mà không nghĩa,
Thì viết cho nhiều để được chi?
Người trước, từng câu lời thấm thía
Người sau, thơ viết để làm gì?

Cây viết chì xinh, than có tím?
Mà bầm cả ruột, nát con tim?
Mà thương vô hạn, em thầm hỏi:
Máu chảy, dân đau, ruột có mềm?

Theo “Hồi ký viết trên gác bút” của Nguyễn Thụy Long, trang 256, 257 thì có người Việt về Việt Nam, đứng từ bao lơn của khách sạn, ném tiền xuống đất mà nhìn người nghèo khổ bên dưới giành giật nhau nhặt.


No comments:

Post a Comment