Sunday, March 22, 2009

NHỮNG DÂU CHẤM THAN!

Em đi, đi mãi chưa về.
Người về cố quốc, môi trề bảo: Đi!
Đi! Về! Vô tận hỉ, bi
Về? Đi? Lạy Chúa! Thầm thì: Nam Mô
A Di Đà Phật niệm… vô
Ơn Trên cứu độ cõi Vô Thường này!

Mấy lần chạy giặc bi ai!
Lần này bệnh mãi, biết mai được về?
Thiền hành, tâm vượt cõi mê
Trăng lên trăng khuyết, trắng bề tuyết hoa
Tuyết Ý, tuyết Canada
Đều chuyên chở nhớ… Nắng Nhà Việt Nam

Người về quày quả bước… ra,
Người đi thong thả … “thi ca tân kỳ”!
Cho nên mình phải… làm chi
Ở mô? Răng hỉ? Dòng thi hỏi người?
Rình rang “Nhé! Nhỉ! Thế! Chơi!”*
Đảng Canh Lăng Bác vẫn cười ha ha!
Ai thương dân, khóc thật thà?
Em thương! Em chẳng chịu là… dân hư!
Dân hư sung sướng bây chừ
Gương xưa sử sáng anh thư, thêm buồn!

Bắc, Trung, Nam lệ lệ tuôn
Gương sau con cháu tìm nguồn vượt biên
“Ma cô, đĩ điếm chuyên viên!”**
Đảng ngồi Đảng bán, ôm… tiền ăn chơi
Người đi, ôm… hận một đời
Người về, có thấy Đảng lời lỗ chưa?
Bán Sông, bán Núi bảo… thừa
Bán dân, bán trẻ, có… vừa nhục không?
Núi Sông! Sông Núi! Núi Sông!
Âm thanh nhắc nhở Chuyện Chung lăn vào

Lăn vào, chớ để Cộng… vào
Mai sau “đỏ choét” lại… trào máu oan***

*Lời đầu môi chót lưỡi của Đảng dụ dỗ “Khúc Ruột Ngàn Dặm”.
**Cũng là lời… Đảng.
***Tức hộc máu.

No comments:

Post a Comment