Thursday, March 12, 2009

VỖ NGỰC

Lưa thưa, lác đác dăm người
Tụm nhau bàn chuyện “vì đời đấu tranh”
Một người đòi làm đàn Anh
Một người nhất quyết tranh giành chức Vua,
Một người tuyên bố không thua,
Tự xưng Chủ Tịch, chanh chua khoe tài.

Kẻ khoe bằng cấp, cân đai,
Kẻ khoe từng đã lên ngai Cộng-Hòa,
Kẻ khoe cố cựu… non già,
Mạnh ai nấy vỗ, thật thà ngực… non!
Khán giả ngực cũng đầy… lon
Vỗ tay tán thưởng, cúi lòn: - “Bẩm Ông”
Đỏ, vàng đem tẩy hồng hồng
Bắt tay khúm-núm, kể công “huy-hoàng”.
Khen Trung cộng rất kỹ-càng,
Vuốt đuôi: “Vĩ-đại, giàu sang Hoa Kỳ!”
Bên binh, bên chống ly-kỳ
Cho ra Đại Hội, kẻ quỳ người tâu.

Bạn ơi, dân của tôi đâu?
Chẳng ai nhớ đến, dập đầu tôi van!
Mỗi ngày mỗi tiếng thở than,
Đồng-bào cả nước khóc khan cổ rồi!
Gái tơ rao bán khắp nơi
Trẻ thơ nước mắt vẫn rơi rơi buồn

Chao ôi! Ngực vỗ điên cuồng!
Ai chưa vỡ ngực có còn trái tim?


No comments:

Post a Comment