Sunday, March 29, 2009

ỐC ĐẢO

Buồn buồn em đọc ca dao
Với bao trân quý ngọt-ngào tình Quê
Vui vui em lại tìm về
Những câu tục ngữ, thương ghê dân mình!
Mỗi câu là một chút tình
Mỗi câu là một nét xinh nếp Nhà
Buồn, vui đều nhớ quê Cha
Ghét, thương vẫn giữ đậm-đà trong tim.

Mình em ốc đảo im-lìm
Mình em đơn độc đi tìm thương yêu.
Một mình mơ-mộng đủ điều
Này thương, này nhớ! Bao nhiêu cho vừa!

Việt Nam đã tự-do chưa?
Ðể bong bóng nở ngày mưa em mừng
Nắng, bươm bướm lượn tưng-bừng
Ðể em trở lại ngôi làng ngày xưa?

“Nắng, em reo, bươm bướm bay trước ngõ
Mưa, em mừng bong bóng nở ngoài sân”
Không nhớ tác giả.

No comments:

Post a Comment