Một “Việt Kiều” đã tuyên-bố với báo-chí trong nước, khi nói về các dân biểu Mỹ trong mùa bầu-cử như sau:
“… Cứ đem lý-thuyết chống Cộng để mua phiếu thì bây giờ không còn ăn tiền nữa.’’
Cao kỳ, không muốn ăn tiền [1]
Thấp hèn cũng hiểu ra liền nói chi
Cứ đem lý-thuyết [2] cao kỳ:
“Cộng không chống [3] nữa!” Hèn chi... đốn hèn!
Phiếu không mua [4]? Chuyện nhỏ-nhen!
Miếng mồi danh vọng, bon-chen cao… kỳ
Không về! “Nguyễn, Phạm, Thích”… đi
Ngồi thiền? Muốn…”Nhất”! Nhạc? “Kỳ”! Ai nghe?
Thuyền nhân vượt biển bằng ghe
Chúng… bay bằng… nhạc, ra vè… “thiền ôm”
Bây giờ [5] rượu thịt đỏ mồm
Phiếu tem chi nữa? Om-sòm bẩn tai!
Ba tên nịnh đảng ba bài
Vừa hát vừa múa; lấy ai “ngồi thiền”?
Tam nhân làm nhục tổ-tiên:
Tụng kinh, viết nhạc, “tướng” điên! Dị… “kỳ”!!!
Để thì còn [6] lắm thị phi
Xóa đi! Cho sạch chuyện “Duy, Hạnh, Kỳ”*
Quần thoa biết phận Người Đi
Giữ tròn danh-dự đã vì tự-do
Nam nhi uốn lưỡi quanh co
Để đời vết nhục rõ to: “cao…kỳ”!
*Cao kỳ: hết sức kỳ khôi.
*Chuyện đạo hạnh kỳ khôi duy nhất:
“Ðổi làng Hồng sang làng Mai,
Vẫn là làng Ðỏ, chẳng ai bị lừa.”
Thơ Sắc Không
* “…Cứ đem lý-thuyết [2] chống Cộng [3] để [6] mua phiếu [4] thì [6] bây giờ [5] không còn [6] ăn tiền [1] nữa’’[1]
No comments:
Post a Comment