Tôi từng chứng kiến đau thương,
Tôi từng khóc với quê hương một lần
Từ lên mười tuổi, Mậu Thân*
Đến ngày khôn lớn…Chứng nhân từng nhìn
Bao nhiêu tội ác… nên tin
Đâu là chính nghĩa? Giữ gìn đến nay!
Niềm căm phẫn khó chuyển lay
Người đừng ru ngủ, chớ say lắm lời
Xuân nào còn xác bao người
Nồng tanh mùi máu, hết đời bình an.
Tôi từng chứng kiến điêu tàn
Mẹ Cha khóc ngất. Tro than xác nhà*
Mắt tôi dù nhắm vẫn ra
Bao người mắt đọng châu sa, ưu phiền
Người thương người, khóc hóa điên
Họa từ phương Bắc vào miền Nam gieo.
Kinh hoàng máu thấm quê nghèo
Cũng vì chủ nghĩa bèo nhèo ấy thôi
Dù đời vong quốc xa xôi
Nhưng tâm tôi vẫn gởi trời Việt Nam!
* Những bi thương của Tết 1968, với đợt tổng công kích của Cộng quân vào Saigon.
No comments:
Post a Comment