Tôi là người ra đi
Mang theo nỗi lụy bi
Lìa Mẹ, Cha, Tổ Quốc
Vẫn chưa làm được gì!
Lịch sử đã sang trang
Địa ngục hay thiên đàng?
Mở đầu bằng tang tóc
Triệu gia đình nát tan
Bao người bị hải tặc
Bán vào “động” Thái Lan
Trăm ngàn bị Việt Cộng
Bán sang đảo Ðài Loan
Muôn vạn sóng ngầm loang
Khăn đỏ bắt dân quàng,
Đất đai đem… bán nốt
Đảng nhởn nhơ… thu vàng
Khuất mắt ai không trông
Tôi chẳng bắt hình dong
Không bạ đâu tâu đấy
Nhưng ai chẳng động lòng:
Nguời đi hoài chưa… tới
Đã tuyệt mạng nơi đâu?
Biển khổ còn nông sâu?
Ai cứu giùm cho với???
Bao triệu người lưu đày?
Bao triệu người lất lây?
Ai ruột đau, lòng xót?
Từ cộng sản vào đây?
Cán bộ không sản xuất
Chỉ… bóc lột và ăn
Kềm kẹp bằng bạo lực
Cai trị trên đầu dân.
Bóc hết xương tới tủy,
Khống chế bằng dã man;
Lột cái đẹp thiêu hủy,
Đạo đức suy đồi dần.
Những tiếp nối tệ hại
Từ cưỡng chiếm đến nay
Xây dựng toàn... thất bại:
Khẩu hiệu tuyên truyền, ngày
Tham tàn xảo trá, đêm
Chiêu bài, đánh lừa thêm
Phản bội cả dân tộc,
Bằng tư tưởng cũ mèm!
Đảng hưởng thụ nhiều nhất,
Ăn mày là dân đen,
Làm “Chủ” thành… hành khất
“Đầy tớ” nằm mà... khen:
“Tiến nhanh! Tiến mạnh lên!
Vô sản... tiến! Đừng quên!”
Lãnh đạo ngồi, không xuống
Ngồi cho “đỏ”... tuổi tên!
No comments:
Post a Comment