Wednesday, March 11, 2009

THƠ ĐAU

“Ruồi bọ” ở đâu nhiều thế?
Không biết còn nữa bao nhiêu?
“Kên kên” thả mồi để nhử
Mà sao lắm mạng dám… liều!

Chúng bu quanh xác dân tôi
Tranh giành cho bõ miếng… tồi
Bán buôn trên hồn uổng tử
Lợi nhiều, tham ác chẳng nguôi!

Ôi chao “ruồi, bọ, kên kên”!
Lổm ngổm chúng bò lềnh khênh
Thay nhau mua danh, bán tước
Việc nước cũng bàn ngông nghênh

Bên bao “dòi, bọ, muỗi, ruồi”
Người “sáng” trở thành… mù đui
Không còn nhìn, nghe thống khổ
Và triệu triệu tiếng than ôi…
Thơ đau vì bao “giòi, bọ”!!!


No comments:

Post a Comment