Trắng khăn tang, vẫn ngùi trông?
Xanh xao nỗi nhớ, tình không giã từ
Lòng em tím lịm ưu tư
Trắng đêm không ngủ, mối thù khó nguôi
Đêm đen, trăng lặn cuối trời
Dế khuya tiếng gáy khóc người nỉ non
Má hồng lòng nặng sắt son
Ðói, nhìn cờ đỏ, còn buồn nào hơn?
Áo nâu vai rách, gấu sờn
Bo bo xám mốc héo hon phận nghèo
“Đổi đời”? Bạc bẽo, tiêu điều…
Mẹ già, khói bếp lam chiều hắt hiu:
Cọng rau, trái bí quắt queo,
Vỏ cam khô, mỏng, nhăn nheo da người
*
Ước mơ chẳng ngỏ ra lời:
Cờ Vàng dựng lại cho đời yên vui!
Kính tặng những người vợ lính VNCH đã có chồng mất trong các tại tù cộng sản.
No comments:
Post a Comment