Saturday, March 7, 2009

NỖI BUỒN KHÔNG RIÊNG!

Đồng Đăng bạn đã biết thừa,
Mà đành chịu mất Kỳ Lừa, Tam Thanh?
Người-Chinh-Phụ, rạng sử xanh,
Ôm Con Hóa Đá, vang danh lưu truyền
Thương thay là phận thuyền quyên
Đã thành tượng đá, bạo quyền chẳng tha!
Mất Nàng, buồn cả thi ca
Mất Nàng, mất cả Bài Ca Trữ Tình
*
Tôi buồn, riêng dạ xót tình
Dân buồn, chung chuyện nước mình suy vong
Mà nào chỉ mất Nàng không…
Còn bao mất mát! Ai không uất hờn?


No comments:

Post a Comment